Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Adelaide, yêu muộn

Mình đã thêm được hai tuổi ở cái xứ lạnh đau cả mũi và nắng rát cả mặt này. Adelaide là một thành phố mà người tế nhị thì bảo nó yên bình còn người thẳng thắn thì chỉ nói một từ: "chán". 

Một đứa như mình, dân Sài Gòn, thế hệ 9x, thích chen chúc và nói ầm ầm thì Adelaide, Australia, là một ác mộng. 7h tối, ngoài đường lâu lâu chỉ còn tiếng xe. 9h tối mà muốn ăn khuya, bún bò, mơ đi; phở, mơ đi; cháo, tự nấu; muốn nhanh gọn thì mì gói, còn siêng hơn thì KFC thẳng tiến. Ngần ấy năm, đôi khi cái cảm giác bực bội, cáu bẳn với cái thành phố im ắng này vẫn dâng lên khi thèm ăn cái gì cũng đóng cửa hay ra đường vào kì nghỉ lễ thì vắng teo.

Cho đến khi bố sang thăm, kêu con gái giới thiệu Adelaide xem nào mình mới bắt đầu ngẫm nghĩ. Ừ nhỉ, nó đã cho mình một môi trường học tập tốt, một công việc làm bán thời gian, tuy lặt vặt nhưng đủ "phí ăn uống chơi bời" cho một con bé chưa chịu lớn. Mai này có thể nó sẽ còn cho mình một công việc chính thức, một công việc đúng ngành nghề mà bất cứ đứa du học sinh nào cũng mơ ước. Vậy là, tuy muộn, hành trình yêu Adelaide bắt đầu từ mùa hè năm đó.

Vào những dịp lễ hội mình mới thấy Adelaide thật ra cũng lắm người chứ chẳng ít. Không như Sài Gòn náo nhiệt, ồn ã, ở đây mọi ngày cứ thấy thưa thớt làm mình tự nhủ dân số Adelaide chắc bằng miếng nho khô so với cái bánh ngọt Sài Gòn.
Adelaide, yêu muộn

Diễu hành dịp giáng sinh ngay trung tâm thành phố. Giáng sinh ở đây vô cùng đặc biệt, một giáng sinh nóng! Nhiệt độ có khi lên đến 39 độ vì vào mùa hè.

Adelaide, yêu muộn


Hai bố con ở biển Glenelg. Thích biển ở đây lắm lắm vì nó rất sạch và có bờ gạch lẫn bãi cỏ gần sát bờ cát để có thể nằm phơi nắng, trò chuyện hay ngắm cảnh.

Adelaide, yêu muộn
Tuy thành phố này có bốn mùa nhưng mình thích nhất mùa thu, thích chứ không phải yêu. Nói thích là vì không khí dễ chịu và kết nhất là cái nắng vàng ươm, vàng rực, vàng như rót chiều. Vừa đi làm ra, mệt phờ râu mà bắt gặp cảnh quá độc, không chụp không được.

Adelaide, yêu muộn


Xuân ở đây cũng như các nơi khác, hoa đua nhau nở, xôn xao và rạng rỡ
Adelaide, yêu muộn


Và đây là thời gian mong chờ nhất trong năm vì là mua dâu. Nhắc đến dâu thì không thể không nhắc đến Hahndorf - khu làng cổ của người Đức với các kiến trúc cổ điển đậm truyền thống, những món đặc sản và đặc biệt là nông trại dâu rực đỏ vào dịp cuối và đầu năm.Trái dâu đặc biệt sinh năm, nó có tới năm trái dính chùm vào nhau. Định ăn, bạn bảo coi chừng bị dị dạng, với đứa tham ăn như mình, chơi tuốt. Yum~~

Bus là một trong những phương tiện thông dụng ở đây với phí khá hợp lí. Điều đặc biệt, lại là đặc biệt, là sau mỗi tấm vé có in những câu triết lí răn dạy con người cách cư xử ở đời.  Như câu này, mình hiểu là hãy sống hết mình, sống sao để đừng hối hận, đừng phí hoài mỗi một ngày trong cuộc đời.

Adelaide, yêu muộn
Mùa đẹp, dắt nhau đi thăm kangaroo ở Urimbirra Wildlife Park. Con này nhìn gian gian, tếu tếu, nó đang rình cái tui sau lưng bạn mình chăng? 

Người Adelaide rất sẵn lòng giúp đỡ, đặc biệt là những ai kém may mắn. RSB - Royal Society for the Blind, là một hội hỗ trợ những người mù, tổ chức bán bánh gây quỹ ở Rundle mall đã được sự ủng hộ hết mình của mọi người. Cupcake - nhỏ nhưng chứa đựng tấm lòng lớn lao.
Adelaide, yêu muộn
Mục đích chính học hành đôi khi đè nặng trong đầu, làm mình bức bối nhiều lúc chỉ muốn hét ầm ầm lên cho đã. Như bông hoa này, muốn thoát ra mọi ràng buộc, gò bó bởi đủ thứ bài tập, bài đọc, thuyết trình....
Adelaide, yêu muộn
Những lúc như vậy, biển là nơi tuyệt nhất để thư giãn. Trong hình là bãi biển Henley.
Adelaide, yêu muộn


Và quan trọng nhất khi ở cái nơi yên bình này là bạn bè. Chỉ kéo nhau đi lê la ăn uống, hò hét và tụ tập nấu nướng cũng đủ để xua đi căng thẳng. Lại huýt sáo yêu đời, không biết huýt thì là lá la, và xông pha tiếp chặng đường chông gai phía trước.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét